山中与幽人对酌
作者:吴大江 朝代:元代诗人
- 山中与幽人对酌原文:
- 野性难驯不称家,呦呦如怨复如嗟。何如送汝归山去?许令台前卧落花。
汩汩几时休,从春复到秋。只言池未满,池满强交流。
直笑得前仰后合,一边拍桌子跺脚,连眼泪都笑出来了。
你娘一去,很快就知道结果。
喃喃解语凤皇儿,曾听梨园竹里吹。谁谓五陵年少子,还将此曲暗相随。
亭亭独立对西风,不比凌波坠粉红。莫道莲花最高洁,清香合与晚香同。
另有几人也踏出仆人队伍,杨长帆一扫,都很眼熟,原来都是当年沥海同乡。
曝背墙头独咏诗,风帆远近鸟差池。江干举目皆真乐,底事人心苦自私。
- 山中与幽人对酌拼音解读:
- yě xìng nán xùn bú chēng jiā ,yōu yōu rú yuàn fù rú jiē 。hé rú sòng rǔ guī shān qù ?xǔ lìng tái qián wò luò huā 。
gǔ gǔ jǐ shí xiū ,cóng chūn fù dào qiū 。zhī yán chí wèi mǎn ,chí mǎn qiáng jiāo liú 。
zhí xiào dé qián yǎng hòu hé ,yī biān pāi zhuō zǐ duò jiǎo ,lián yǎn lèi dōu xiào chū lái le 。
nǐ niáng yī qù ,hěn kuài jiù zhī dào jié guǒ 。
nán nán jiě yǔ fèng huáng ér ,céng tīng lí yuán zhú lǐ chuī 。shuí wèi wǔ líng nián shǎo zǐ ,hái jiāng cǐ qǔ àn xiàng suí 。
tíng tíng dú lì duì xī fēng ,bú bǐ líng bō zhuì fěn hóng 。mò dào lián huā zuì gāo jié ,qīng xiāng hé yǔ wǎn xiāng tóng 。
lìng yǒu jǐ rén yě tà chū pú rén duì wǔ ,yáng zhǎng fān yī sǎo ,dōu hěn yǎn shú ,yuán lái dōu shì dāng nián lì hǎi tóng xiāng 。
pù bèi qiáng tóu dú yǒng shī ,fēng fān yuǎn jìn niǎo chà chí 。jiāng gàn jǔ mù jiē zhēn lè ,dǐ shì rén xīn kǔ zì sī 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
相关翻译
- ②缛彩:也作“縟采”,绚丽的色彩。
①寂寞:寂静无声,沉寂。柴扉:柴门。亦指贫寒的家园。落晖:夕阳,夕照。
相关赏析
〔女冠子〕过一宵,胜九秋。且将针线,把一扇鞋儿绣。蓦听得马嘶人语,甫能来到,却又早十分殢酒。
作者介绍
-
吴大江
生平无考。《全唐诗》存诗1首。